Có rất nhiều hướng đi khác nhau trên con đường sự nghiệp của mỗi người. Nhưng cũng giống như khi đo mức độ phát triển của một Quốc Gia thông qua GDP, hay mức độ thành công của những dự án, chúng ta bắt buộc phải sử dụng tiền để làm thước đo. Nếu đã có thể dùng tiền để đo lường ở mức độ Quốc Gia, thì dù cho bạn là ai, mục tiêu của bạn nên cụ thể đến mức có thể dùng tiền để đo, điều này giúp định hướng con đường bạn phải đi rõ ràng hơn. Và nếu có mục tiêu, cộng với hướng đi được xác định rõ ràng, thì việc đến được cái đích mong muốn chỉ còn là vấn đề thời gian.
Đối tượng mà blog này của tôi hướng đến chủ yếu là những bạn 20- 30 tuổi. Tài sản lớn nhất của các bạn chính là thời gian. Nếu như được trở lại tuổi 20, có một số thứ chắc chắn tôi sẽ thay đổi. Những thay đổi đó sẽ mang lại sự thành công sớm hơn và tốt hơn hiện trạng ngày nay bất chấp ngoại cảnh như thế nào. Vậy các bạn, những người đang trong độ tuổi 20- 30 này, hãy biết cách vận dụng toàn bộ những gì tôi sắp viết ra dưới đây. Những người có độ tuổi 30-40 có thể đọc cho vui, để chiêm nghiệm hoặc để bắt đầu lại từ đầu. Không bao giờ là quá muộn, cứ có bắt đầu thì sẽ có về đích.
Thông thường con người ta ít khi nhận mình đã làm sai một điều gì (ngay cả trong nhận thức), nhưng một người khách quan bên ngoài nhìn sẽ rõ ràng hơn. Khi chúng ta đi quanh một gốc cây thì cho dù 1 ngày, 1 năm hay 10 năm thì ta vẫn chỉ ở gốc cây đó. Bản thân ta chưa chắc đã nhận ra điều đó, nhưng ta lại dễ dàng nhìn thấy người khác cứ đi qua đi lại rồi đi vòng quanh những gốc cây. Có thể đôi lúc trong cuộc đời, ta nhận ra sự thật, ta chuẩn bị hành trang, lên dây cót tinh thần rất hăng máu để chuẩn bị cho việc thoát ra khỏi những gốc cây. Thế nhưng đi được vài bước lại quay trở về với gốc cây đó, vì bên ngoài ta không thuộc đường. 10 năm với 10 lần bắt đầu như vậy, rốt cuộc ta cũng chẳng đi đến đâu.
- Thiếu mục tiêu chính là nguyên nhân số một khiến cho đa số chúng ta chưa có thành quả gì trong cuộc sống.
- Phức tạp hóa là nguyên nhân thứ hai: tại sao ư, thường những gì phức tạp chắc chắn sẽ không tốt, vì một là không thể hiểu nổi, hai là quá khó để thực hiện. Hãy đơn giản hóa mọi vấn đề.
- Thiếu kỷ luật: mới đi được đoạn ngắn đã quay lại vạch đích, một sự cám dỗ nho nhỏ cũng khiến bỏ cuộc để chạy theo cám dỗ trước mắt đó.
Phức tạp hóa + Thiếu kỷ luật đó là sai lầm chung của chúng ta. Khi đã có mục tiêu tức đã mong muốn đạt được một thứ gì đó rồi, nhưng lại biến nó trở nên quá phức tạp để thực hiện, cộng với thiếu tính kỷ luật khiến cho bản thân không bao giờ đạt được cái mình muốn.
Bài viết này tôi muốn chỉ cho các bạn thấy, tài chính cá nhân có sức ảnh hưởng lớn như thế nào đến với con đường sự nghiệp của mỗi chúng ta. Những gì mà tôi trình bày có thể không mới vì người ta đã viết nhiều trong sách báo rồi, nhưng tôi hệ thống lại và cố gắng diễn giải đơn giản ngắn gọn lại. Bạn cũng hãy mở lòng mình, cố gắng hiểu và áp dụng
Khác biệt về quy mô:
- E - S bạn chỉ dùng sức của chính mình.
- B - I bạn tận dụng được lợi thế quy mô khi dùng sức của nhiều người.
Khác biệt về nguồn gốc sinh ra tiền:
- E - S sức lao động tạo ra tiền.
- B - I tiền tạo ra tiền.
Khác biệt về đối tượng bạn phục vụ:
- E bạn làm cho người khác.
- S - B - I bạn làm cho chính mình.
Theo tư duy thông thường của một người đang ở E, sau một thời gian tích lũy vốn cộng chán nản với công việc hiện thời nhảy sang vị trí S. Đặc trưng của S thì như đã ghi ở trên, anh sẽ phải làm việc quần quật, ngừng làm là ngừng dòng tiền. Khéo ra thì có lãi, không cẩn thận tính cả sức lao động, chi phí cơ hội các thể loại thì thành lỗ.
Người ở S phải chuyển sang B bằng cách xây dựng một mô hình kinh doanh thể hiện bằng một bộ máy, thuê người khác lắp vào các vị trí cho bộ máy vận hành. Họ chuyển sang điều hành con người thay vì trực tiếp điều hành công việc.
Investor (nhà đầu tư) chúng ta hiểu thông qua một số ví dụ sau:
Bạn có tài sản cho thuê như nhà cửa, xe cộ, máy móc,…: bạn thu được tiền từ việc cho thuê.
Bạn có cổ phiếu của một công ty tăng trưởng: bạn nhận cổ tức hàng năm.
Bạn là thành viên của hội đồng quản trị, thuê người điều hành DN.
Điểm chung của Investor là tiền đẻ ra tiền. Càng có nhiều tiền thì càng có nhiều tiền được đẻ thêm ra.
Vậy đích đến của chúng ta rõ ràng là Investor rồi. Nó giúp ta có thu nhập bất kể trời mưa hay nắng, ta làm hay không làm. Rất nhiều công việc ở E có giới hạn về tuổi ví dụ như bạn không thể làm công nhân may khi đã 45 tuổi được. Giả sử lúc 45 tuổi bị nghỉ việc thì bạn sẽ sống bằng gì tới cuối đời ?
Investor chính là mục tiêu “tự do tài chính”, nơi lợi tức từ tài sản bạn có giúp mang lại thu nhập lớn so với chi tiêu của bạn ở mức thoải mái. Bạn đừng hiểu nhầm việc mua một ít cổ phiếu có thể khiến bạn thành Investor đúng nghĩa. Sau này khi đọc các entry về Thông minh tài chính bạn sẽ thấy cũng không đơn giản, đòi hỏi nhiều thời gian học hỏi.
Xin hãy dành thời gian nghĩ kỹ về mục tiêu trên vì 70% nội dung 13 cuốn Dạy con làm giàu của Kiosaki cũng chỉ nhằm nhấn mạnh tới mục tiêu đó mà thôi. Nếu bạn không nhận thức được đó là đích đến thì rất khó để có thể xây dựng cho mình tinh thần kỷ luật trên con đường tới đó.
Giờ tới câu hỏi quan trọng thứ hai. Vậy tôi tới đó bằng cách nào?
Bạn cần tích lũy hai thứ:
- Vốn
- Năng lực sử dụng vốn (Đầu tư)
Có vốn mà thiếu năng lực sử dụng vốn thì sẽ mất vốn. Có năng lực sử dụng vốn mà không có vốn, không biết huy động vốn từ đâu thì cũng chỉ chém không khí tạo gió.
Giả định lãi gửi tiết kiệm là 6%/năm tương ứng với 0,5%/tháng và giả định rằng lãi suất này không đổi trong toàn bộ thời gian tiết kiệm của bạn
- Tiết kiệm mỗi tháng 2 triệu thì sau 3 năm bạn có 81 triệu, sau 10 năm bạn có 331 triệu
- Tiết kiệm mỗi tháng 4 triệu thì sau 3 năm bạn có 162 triệu, sau 10 năm bạn có 662 triệu
- Tiết kiệm mỗi tháng 8 triệu thì sau 3 năm bạn có 324 triệu, sau 10 năm bạn có 1,32 tỷ
- Tiết kiệm mỗi tháng 10 triệu thì sau 3 năm bạn có 405 triệu, sau 10 năm bạn có 1,65 tỷ
< download file excel tính toán lãi kép: lai kep - makemoney.vn
Nếu giờ bạn 22 tuổi và tuân thủ một cách kỷ luật việc tiết kiệm hàng tháng thì muộn nhất tới năm 32 tuổi bạn đã có một số vốn kha khá để bắt đầu trên con đường tài chính của mình. Nếu giờ bạn 32 tuổi thì tới 42 bạn sẽ có số đó. Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu.
Kinh nghiệm cho thấy là khi bạn càng tích lũy được nhiều thì ham muốn và sự quyết tâm trong bạn ngày càng tăng. Có thể tháng đầu bạn chỉ tiết kiệm 2 triệu nhưng tới lúc nào đó bạn sẽ tiết kiệm tới 50% tổng thu nhập của mình.
Gửi tiết kiệm không phải là cách tiền đẻ ra tiền mà chỉ đủ để chống lại lạm phát. Khi lạm phát có xu hướng giảm thì Ngân hàng nhà nước sẽ rục rịch hạ lãi suất tiền gửi. Khi lạm phát tăng thì lãi suất huy động cũng sẽ tăng theo. Trường hợp lý tưởng nhất thì lãi suất thực chỉ khoảng 2%.
Nói vậy không phải là để bạn bảo rằng tôi có bao nhiêu tiền thì tiêu hết từng đấy vì đồng tiền ngày hôm nay giá trị hơn ngày mai và rằng tôi không thể đợi được 10 năm. Khi bạn càng có nhiều tiền chừng nào thì tầm nhìn về tài chính của bạn sẽ càng mở ra chừng đó. Tiết kiệm tiền ở đây ngoài việc giúp bạn tự tin với số vốn nho nhỏ mà còn giúp bạn mở rộng tầm nhìn về tài chính. Mục đích chính của tích tụ vốn không phải là có nhiều tiền mà là mở rộng tầm nhìn tài chính.
Đành rằng người ta có thể đầu tư khi trong túi không có đồng nào nhưng đó là những người đã có tầm nhìn tài chính. Rất nhiều tỷ phú đã đi lên từ bàn tay trắng, rồi phá sản đến nợ nần rồi bắt đầu lại với bàn tay trắng và lại trở thành tỷ phú. Donald Trump là một ví dụ điển hình cho việc này.
Bạn sẽ học được rằng nếu chỉ đơn giản là đi làm công ăn lương rồi tiêu hết những gì có được khi nhận lương thì chỉ có 1% người có cơ hội có thể tự do tài chính trước tuổi về hưu hoặc về hưu với dư dả tiền bạc. Việc học sử dụng vốn (Học đầu tư ) là con đường bắt buộc nhằm gia tăng lợi tức.
Nếu bạn gửi một số tiền vào với lãi suất ngân hàng là 6%/năm thì theo công thức của lãi kép bạn cần 72/6=12 năm để nhân đôi số tiền của mình lên. Nếu lãi suất hay lợi tức bạn nhận được là 10% thì cần 72/10 = 7,2 năm để tăng gấp đôi. Nếu lợi tức bạn nhận được là 20% thì chỉ mất 3,5 năm để tăng gấp đôi. Đầu tư là giúp gia tăng lợi tức lên mức càng cao càng tốt nhằm giảm số thời gian một số tiền nào đó được tăng gấp đôi. Gia tăng lợi tức trên đồng vốn là việc chúng ta phải học hỏi và nâng cao. Học sớm chừng nào thì bạn sẽ đạt mục tiêu sớm chừng đó. Đầu tư không phải là việc dễ kiểu như mấy anh bán hàng đa cấp hay quảng cáo. Đầu tư là việc rất nghiêm túc không phải trò cờ bạc, may rủi.
Cho con bạn 6 tuổi dùng dao thái hành nguy hiểm nhưng đối với bạn thì không vì bạn kiểm soát được dao trong khi con bạn thì không. Vậy dùng dao là rủi ro đối với con bạn vì nó không kiểm soát được nhưng là không đối với bạn vì bạn kiểm soát được. Tương tự làm cái gì cũng có rủi ro nhất định, đun nước, leo cầu thang, lái xe trên đường…phụ thuộc vào năng lực của bạn mà một rủi ro có thành hiện thực hay không.
Đầu tư là rủi ro nếu bạn không biết là bạn đang làm gì nhưng là không nếu bạn biết rõ. Kịch bản của một người bình thường không chịu tìm hiểu đầu tư là thế này:
- Tiết kiệm tiền Tới khi có một số vốn kha khá cảm thấy sốt ruột.
- Thấy người ta bảo đầu tư vào nhà đất đi. Tìm hiểu sơ sài rồi mua một căn nhà hay miếng đất. Câu hỏi ” Tôi có 200 triệu thì nên đầu tư vào cái gì?” nhan nhản trên mạng.
-Mua xong thì coi như xong, để cái tài sản đó năm này qua năm khác. May mắn thì bán được giá cao, không may thì chôn vốn ở đó hoặc bán được với giá thấp hơn lúc mua.
Vậy nếu bạn biết rằng có một ngày nào đó bạn sẽ phải dùng tới kiến thức đầu tư thì tại sao không học ngay từ ngày hôm nay?
Các kiến thức về đầu tư tôi sẽ trình bày dần trong chuỗi entry về Thông minh tài chính.
Thu nhập trong đời mỗi người đều có xu hướng tăng dần nhưng vì chi tiêu tăng cùng với thu nhập nên không có tích lũy. Nếu có mục tiêu, có ý thức thì chi tiêu sẽ độc lập với thu nhập nhờ vậy mà bạn sẽ tích lũy được nhiều hơn theo thời gian. Hãy học cách chi tiêu trước khi quá muộn.
Học về đầu tư sẽ kích thích bạn tiết kiệm vì bạn sẽ thấy mình có những khoản thu nhập thụ động có thêm được hàng tháng. Càng tiết kiệm được nhiều tiền thì càng có nhiều tiền để đẻ ra thêm tiền.
Mục tiêu tự do tài chính không phải là sau khi tự do bạn có thể nằm bên bãi biển, nhàn hạ tới cuối đời. Tự do tài chính là để bạn ngừng “làm những việc bạn đang không thích”, tất nhiên nếu bạn đang thích công việc mình đang làm thì tự do hay không tự do tài chính cũng không quan trọng mấy. Khi tự do tài chính con người mới bắt đầu nghĩ tới việc mình thích làm, về ý nghĩa của cuộc đời mình,,…Họ không còn bị sức ép phải lo kiếm tiền sống cho tháng tới, lo tiền cho thằng con lấy vợ,…Lúc đó có thể họ sẽ bắt đầu một công việc kinh doanh mà họ yêu thích ấp ủ từ lâu mà trước đó đã không thể thực hiện được. Vì làm cái họ thích nên họ sẽ dễ thành công hơn.
Bạn hiểu rằng tự do tài chính là bước ngoặt trong cuộc đời nơi bạn sẽ tự do trong suy nghĩ và có tầm nhìn không bị giới hạn bởi mớ rau con cá hàng ngày. Tất nhiên cũng có những người khi tự do tài chính họ tìm cách hưởng thụ cuộc sống như đi du lịch tới các miền quê, tìm hiểu văn hóa nơi đó, …Nhưng hãy thử nghĩ mà xem, thực ra trách nhiệm với cuộc sống là thứ níu kéo ta với cuộc sống. Khi sống không còn mục đích nữa thì cuộc sống sẽ rất nhàm chán. Khi bạn về hưu, ngừng làm việc, bạn sẽ thấy cuộc sống trở nên vô vị mà nếu không nhanh chóng lấp đầy nó bằng các công việc có ý nghĩa cuộc sống sẽ nhanh chóng chấm dứt.
Ở phía trên tôi có trình bày 3 cách để bạn di chuyển giữa các nhóm. Đó là phương hướng, giờ cần bàn đến chiến lược.
Giả sử như tổng thu nhập của bạn được tính theo tỷ lệ 100%. Di chuyển là việc bạn đa dạng hóa các nguồn thu nhập và chuyển dần tỷ trọng thu nhập sang các nhóm khác.
Cách rất truyền thống mà mọi người hay theo đuổi.
Đầu tiên 100% thu nhập của bạn đến từ việc làm thuê. Lương, các khoản thưởng, phúc lợi,….Nếu chúng ta dừng ở mức này thì rủi ro sẽ rất lớn vì thu nhập sẽ không còn nếu như ta không có việc làm.
Khi thu nhập tăng lên thì chi tiêu cũng tăng lên tương ứng. Trừ khi thu nhập của bạn tăng đột biến khiến cho chi tiêu không tăng kịp còn thì bình thường tích lũy của nhóm người này bằng 0.
Giả sử như bạn có một khoản tích lũy là 100 triệu. Thấy bạn bè mở quán cafe, kinh doanh qua mạng, mua xe để đi uber,…bạn cũng tham gia vào tuy nhiên vẫn không bỏ hẳn công việc cũ. Lúc này thu nhập của bạn đến từ hai nguồn là Làm thuê và Tự doanh.
Nếu như bạn dừng ở bước này thì nếu tốt thì không sao, nếu dở thì kịch bản là công việc tự doanh khiến bạn kiệt sức trong khi công việc ở cơ quan do làm không chuyên tâm cũng đi xuống. Kết quả là thu nhập của cả hai vùng sẽ cùng đi xuống tới mức mà bạn phải quay trở lại bước 1.
Giả sử như kinh doanh thuận lợi, ham quá bạn nghỉ việc luôn ở công ty, chấm dứt thu nhập từ làm thuê. Lúc này chỉ có thu nhập từ tự doanh.
Nếu như bạn dừng ở bước này thì cũng sẽ có hai kịch bản. Kịch bản xấu là sau một thời gian công việc tự doanh ngày càng khó khăn khiến thu nhập của bạn đi xuống cộng với sự mệt mỏi vì phải làm cả buổi tối, thứ bảy chủ nhật,…Kết cục là tiêu hết cả vốn và quay lại con đường làm thuê.
Giả sử như đầu óc của bạn sáng láng, phát hiện ra cơ hội kinh doanh sẽ tốt hơn khi được mở rộng. Bạn chính thức thành lập công ty, thuê người làm vào các bộ phận. Lúc này bạn đã trở thành chủ doanh nghiệp.
Kịch bản xấu là bạn không quản lý tốt dòng tiền, chi phí, con người,…..khiến cho công ty cứ ngày càng đi xuống hoặc cứ bình bình mãi. Nó ngốn hết cả vốn của bạn, tất nhiên lần này bạn sẽ mất nhiều hơn nhiều so với sự thất bại khi tự doanh. Lúc này tình huống khá xấu vì đang làm chủ quen bạn sẽ không cảm thấy thoải mái khi đi làm thuê nữa.
Tốt ra thì công việc kinh doanh thuận lợi, tiền bạn tích lũy ngày càng nhiều. Rồi bạn mua một số mảnh đất, mua một số căn nhà, một số vàng và ngoại tệ, thậm chí là mở thêm vài công ty nữa. Chính thức là một investor.
Con đường này khá phổ biến. Bạn đang làm thuê cho một công ty với thu nhập đến 100% từ làm thuê. Con đường thăng tiến khá tốt, bạn lên làm trưởng phòng, phó giám đốc thậm chí là giám đốc. Tuy nhiên vẫn chỉ là người làm thuê.
Cảm thấy nắm vững được mô hình kinh doanh, có thể vận hành được doanh nghiệp, nhìn thấy cơ hội tiềm tàng cùng với một số vốn tương đối tích lũy được bạn mở một công ty cho riêng mình. Từ người làm thuê trở thành chủ doanh nghiệp.
Con đường này khá phổ biến và xác suất thành công cao hơn hẳn con đường truyền thống. Người theo con đường này tích lũy được kinh nghiệm thông qua chi phí mà doanh nghiệp phải trả. Khác với con đường đầu tiên khi bạn tự doanh thì bạn phải xùy tiền từ chính sai lầm của mình.
Tuy nhiên con đường này không phải là không có rủi ro. Mỗi người làm thuê đều có ảo tưởng sức mạnh của mình. Càng lên cao thì họ càng ảo tưởng, nghĩ rằng mình là trung tâm của vũ trụ, thiếu mình thì vũ trụ cũng sụp đổ. Họ quên mất một điều rằng cho dù họ có làm phụ trách cả một mảng thì họ cũng chỉ giỏi về mảng đó thôi, nhiều mảng khác họ không phải rờ tới. Đó là còn chưa kể khi họ phải quyết định trên túi tiền của mình thì các quyết định của họ không thể thoải mái khi còn làm thuê. Cái khó bó cái khôn; làm thuê phát huy có thể rất tốt nhưng tự làm chủ thì lại nhũn như con chi chi.
Đây là con đường nên theo đối với những người có năng lực, có quyết tâm phát triển sự nghiệp của mình. Bạn không nên phát triển theo chiều rộng kiểu như làm công ty này một tí rồi nhảy sang công ty khác làm một tí; biết thì nhiều nhưng không sâu.
Thu nhập ban đầu vẫn là 100% từ làm thuê. Họ làm cật lực vất vả đại loại chục năm rồi được công ty cho mua cổ phần với giá ưu đãi. Nhờ vậy họ thành một bộ phận chủ DN của chính DN họ đang làm.
Thu nhập của họ ngoài đến từ lương còn đến từ cổ tức nhận được từ số cổ phần họ nắm giữ.
Khi bạn đang ở nhóm E, tích lũy được một lượng tiền và mua vàng bạc, ngoại tệ, đất đai, cổ phiếu,…. là bạn đang bắt đầu gia nhập vào nhóm I. Ban đầu các tài sản đó cũng mang lại một phần nhỏ thu nhập cho bạn. Nhưng khi lượng tài sản mang lại thu nhập tăng lên dần tới mức khiến cho bạn chuyển hẳn sang I mà không còn phải ở E nữa. Nhưng hãy nhớ là Đầu tư và Đầu cơ là hai việc khác nhau. Hãy theo con đường gia tăng năng lực kết hợp với tích lũy vốn.
Con đường từ E sang O,I đòi hỏi rất nhiều năm cống hiến cùng năng lực tốt. Nhiều DN bán cổ phiếu ưu đãi cho cán bộ công nhân viên theo thâm niên công tác, theo vị trí và theo tiềm năng phát triển (nhưng giới hạn quyền mua bán trong vài năm hoặc công ty đó chưa được niêm yết trên thị trường chứng khoán). Giá bán có khi chỉ bằng một nửa so với giá giao dịch trên thị trường.
Đa phần chúng ta theo con đường thứ 3, từ người lao động chuyển dần sang nhà đầu tư. Khi tổng thu nhập đến từ các tài sản bạn nắm giữ lớn hơn so với tổng chi phí thì đó là lúc bạn đã ổn định về tài chính, yên tâm sống tới cuối đời. Thậm chí khi chết đi chuyển tài sản đó cho con của bạn để nó tự do tài chính còn sớm hơn bạn. (Thế nào là tài sản, tiêu sản bạn đọc ở cuối entry này)
Để làm được điều này đòi hỏi một tính kỷ luật rất cao. Trong quá trình tích lũy vốn bạn sẽ dịch chuyển dần từ nắm giữ tài sản này sang nắm giữ tài sản khác có khả năng sinh lời cao hơn theo sự tăng tiến của năng lực. Tránh sai lầm là trong túi có vài trăm triệu lập tức nghĩ ngay tới nghỉ việc đang làm vác tiền đi tự doanh.
Nó cũng đòi hỏi một khoảng thời gian rất dài 10 năm, 20 năm. Thời gian quá dài khiến chúng ta dễ bị mất đi hưng phấn của những ngày đầu theo kế hoạch. Nhưng hãy yên tâm, khi bạn có được một chút thành quả ban đầu thì bạn sẽ càng quyết tâm theo đuổi con đường này.
Nó cũng yêu cầu bạn phải gia tăng năng lực tích lũy tài sản, giảm trừ tiêu sản, giúp quản lý thu nhập và chi phí thông minh hơn. Nó cũng yêu cầu bạn phải gia tăng khả năng sử dụng vốn nhanh hơn số tiền tích lũy được tại mỗi thời điểm.
Nếu bạn lo lắng mình không thể học được để gia tăng năng lực do tố chất, do thiếu thời gian thì cũng không sao. Cứ có tiền trong túi, có ham muốn đạt mục tiêu tài chính, bạn sẽ tìm ra cách. Nhưng ít nhất, tối quan trọng, là bạn phải học được cách quản lý nguồn thu chi của bản thân và gia đình.
Nếu ai đã từng xem phim hoạt hình “UP” chắc phải rất ấn tượng về quá trình hai nhân vật chính của chúng ta tiết kiệm bỏ tiền vào cái lọ với mong muốn có tiền lên đỉnh thác gì gì đó. Nhưng cái lọ liên tục bị đập vỡ để sửa nhà, sửa ô tô, chữa bệnh…
Trong quá trình thực hiện kế hoạch chẳng thể tránh được những lúc ta gặp một vấn đề gì đó phải cần tới tiền khiến cho tiến trình bị phá vỡ. Nhưng miễn bạn giữ quyết tâm về hướng đi thì rồi bạn cũng sẽ tới đích. Rủi ro trong đời người là không tránh khỏi nhưng giữa hai con đường không quan tâm tới mục tiêu tài chính và quan tâm tới mục tiêu tài chính thì rõ ràng con đường thứ hai là con đường buộc phải đi.
Hy vọng các bạn tìm thấy và đi vững trãi từng bước trên con đường đã vạch ra.
Bước 2: Tiết kiệm
Bước 3: Tích tụ năng lực sử dụng vốn
Mục tiêu về năng lực sử dụng vốn không dễ mà lập ngay được lúc mới bắt đầu. Giai đoạn 2 năm đầu có thể chỉ đi lò mò vào các lĩnh vực như có phân tích ở trên. Vì tốc độ tích lũy tiền chậm hơn nhiều so với tốc độ tích tụ năng lực nên đừng vội vàng làm gì.
Học tốt nhất là từ thực tế. Việc nắm giữ tài sản cần phải thực hiện từ những số tiền nhỏ để nếu có mất thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới kế hoạch. Tránh có bao nhiêu đổ hết vào đầu tư trong khi năng lực mình chưa tới. Dễ dẫn tới thất bại trở lại điểm ban đầu.
Nhớ rằng đây là một quá trình lâu dài. Đặt mục tiêu, xác lập nguyên tắc tiết kiệm sau đó cứ thế tuân thủ mà quên cái mục tiêu đi. Một người chạy marathon họ không bao giờ nghĩ tới đích đến ngay từ KM đầu tiên vì khoảng cách quá xa sẽ làm họ nhụt chí. Họ chỉ nghĩ tới nó khi gần về tới đích.
Đối tượng mà blog này của tôi hướng đến chủ yếu là những bạn 20- 30 tuổi. Tài sản lớn nhất của các bạn chính là thời gian. Nếu như được trở lại tuổi 20, có một số thứ chắc chắn tôi sẽ thay đổi. Những thay đổi đó sẽ mang lại sự thành công sớm hơn và tốt hơn hiện trạng ngày nay bất chấp ngoại cảnh như thế nào. Vậy các bạn, những người đang trong độ tuổi 20- 30 này, hãy biết cách vận dụng toàn bộ những gì tôi sắp viết ra dưới đây. Những người có độ tuổi 30-40 có thể đọc cho vui, để chiêm nghiệm hoặc để bắt đầu lại từ đầu. Không bao giờ là quá muộn, cứ có bắt đầu thì sẽ có về đích.
Thông thường con người ta ít khi nhận mình đã làm sai một điều gì (ngay cả trong nhận thức), nhưng một người khách quan bên ngoài nhìn sẽ rõ ràng hơn. Khi chúng ta đi quanh một gốc cây thì cho dù 1 ngày, 1 năm hay 10 năm thì ta vẫn chỉ ở gốc cây đó. Bản thân ta chưa chắc đã nhận ra điều đó, nhưng ta lại dễ dàng nhìn thấy người khác cứ đi qua đi lại rồi đi vòng quanh những gốc cây. Có thể đôi lúc trong cuộc đời, ta nhận ra sự thật, ta chuẩn bị hành trang, lên dây cót tinh thần rất hăng máu để chuẩn bị cho việc thoát ra khỏi những gốc cây. Thế nhưng đi được vài bước lại quay trở về với gốc cây đó, vì bên ngoài ta không thuộc đường. 10 năm với 10 lần bắt đầu như vậy, rốt cuộc ta cũng chẳng đi đến đâu.
- Thiếu mục tiêu chính là nguyên nhân số một khiến cho đa số chúng ta chưa có thành quả gì trong cuộc sống.
- Phức tạp hóa là nguyên nhân thứ hai: tại sao ư, thường những gì phức tạp chắc chắn sẽ không tốt, vì một là không thể hiểu nổi, hai là quá khó để thực hiện. Hãy đơn giản hóa mọi vấn đề.
- Thiếu kỷ luật: mới đi được đoạn ngắn đã quay lại vạch đích, một sự cám dỗ nho nhỏ cũng khiến bỏ cuộc để chạy theo cám dỗ trước mắt đó.
Phức tạp hóa + Thiếu kỷ luật đó là sai lầm chung của chúng ta. Khi đã có mục tiêu tức đã mong muốn đạt được một thứ gì đó rồi, nhưng lại biến nó trở nên quá phức tạp để thực hiện, cộng với thiếu tính kỷ luật khiến cho bản thân không bao giờ đạt được cái mình muốn.
Bài viết này tôi muốn chỉ cho các bạn thấy, tài chính cá nhân có sức ảnh hưởng lớn như thế nào đến với con đường sự nghiệp của mỗi chúng ta. Những gì mà tôi trình bày có thể không mới vì người ta đã viết nhiều trong sách báo rồi, nhưng tôi hệ thống lại và cố gắng diễn giải đơn giản ngắn gọn lại. Bạn cũng hãy mở lòng mình, cố gắng hiểu và áp dụng
1. Mô hình phát triển chung
Trong cuốn Dạy con làm giàu của Kiyosaki. Khi nhắc đến Kim Tứ Đồ, xét về vị trí thì chúng ta đứng trong 4 vị trí sau:- Employee ( người làm thuê ): Học hành chăm chỉ nhận được điểm cao khi ngồi ghế nhà trường. Ra trường tiếp tục học lên cao nhằm mục đích để có được công việc với mức lương cao. Họ hướng tới sự ổn định. Mất việc cũng là lúc mất hoàn toàn thu nhập. Đa phần chúng ta đều đang ở đây, bắt đầu sự nghiệp từ đây, đôi khi cả đời đều ở đây. Mục tiêu đơn giản là làm sao để có Mức lương cao hơn. Theo đuổi mục tiêu bằng việc gia tăng năng lực cá nhân. Bằng không, ta sẽ giữ khư khư mức lương của mình và nghĩ rằng vẫn sẽ nhận được nó tới khi về hưu
- Self Employed (Tự doanh): làm chủ một hệ thống kinh doanh nhỏ chỉ có mình hoặc người thân làm. Họ làm việc 7 ngày một tuần, 12 giờ mỗi ngày. Khi họ ngừng làm việc thì hệ thống cũng ngừng. Khi bắt đầu tự doanh họ hừng hực khí thế có thể làm việc với tần suất cao nhưng vài năm sau khi đam mê hết thì họ bị đuối sức và từ bỏ sự nghiệp tự doanh của mình. Lợi ích nhận được thấp hơn so với cái giá quá lớn họ phải bỏ ra.
- Business Owner (Chủ DN): Học cách làm thế nào để xây dựng một hệ thống với một mô hình kinh doanh cùng một lượng người làm việc chăm chỉ để chạy cái hệ thống đấy. Họ không làm việc một mình mà tạo ra một nhóm làm việc cho họ.
- Investor (Nhà đầu tư): Họ có một danh mục đầu tư. Những người có tiền đang làm việc chăm chỉ cho họ. Một chủ DN chuyển sang nhà đầu tư bằng cách thuê người quản lý doanh nghiệp của mình. Nếu như họ có nghỉ làm một vài tháng thì DN vẫn cứ phát triển. Nếu như họ nghỉ mà DN cũng ngừng hoạt động thì họ vẫn ở cấp Chủ DN.
Khác biệt về quy mô:
- E - S bạn chỉ dùng sức của chính mình.
- B - I bạn tận dụng được lợi thế quy mô khi dùng sức của nhiều người.
Khác biệt về nguồn gốc sinh ra tiền:
- E - S sức lao động tạo ra tiền.
- B - I tiền tạo ra tiền.
Khác biệt về đối tượng bạn phục vụ:
- E bạn làm cho người khác.
- S - B - I bạn làm cho chính mình.
Theo tư duy thông thường của một người đang ở E, sau một thời gian tích lũy vốn cộng chán nản với công việc hiện thời nhảy sang vị trí S. Đặc trưng của S thì như đã ghi ở trên, anh sẽ phải làm việc quần quật, ngừng làm là ngừng dòng tiền. Khéo ra thì có lãi, không cẩn thận tính cả sức lao động, chi phí cơ hội các thể loại thì thành lỗ.
Người ở S phải chuyển sang B bằng cách xây dựng một mô hình kinh doanh thể hiện bằng một bộ máy, thuê người khác lắp vào các vị trí cho bộ máy vận hành. Họ chuyển sang điều hành con người thay vì trực tiếp điều hành công việc.
Investor (nhà đầu tư) chúng ta hiểu thông qua một số ví dụ sau:
Bạn có tài sản cho thuê như nhà cửa, xe cộ, máy móc,…: bạn thu được tiền từ việc cho thuê.
Bạn có cổ phiếu của một công ty tăng trưởng: bạn nhận cổ tức hàng năm.
Bạn là thành viên của hội đồng quản trị, thuê người điều hành DN.
Điểm chung của Investor là tiền đẻ ra tiền. Càng có nhiều tiền thì càng có nhiều tiền được đẻ thêm ra.
Vậy đích đến của chúng ta rõ ràng là Investor rồi. Nó giúp ta có thu nhập bất kể trời mưa hay nắng, ta làm hay không làm. Rất nhiều công việc ở E có giới hạn về tuổi ví dụ như bạn không thể làm công nhân may khi đã 45 tuổi được. Giả sử lúc 45 tuổi bị nghỉ việc thì bạn sẽ sống bằng gì tới cuối đời ?
Investor chính là mục tiêu “tự do tài chính”, nơi lợi tức từ tài sản bạn có giúp mang lại thu nhập lớn so với chi tiêu của bạn ở mức thoải mái. Bạn đừng hiểu nhầm việc mua một ít cổ phiếu có thể khiến bạn thành Investor đúng nghĩa. Sau này khi đọc các entry về Thông minh tài chính bạn sẽ thấy cũng không đơn giản, đòi hỏi nhiều thời gian học hỏi.
Xin hãy dành thời gian nghĩ kỹ về mục tiêu trên vì 70% nội dung 13 cuốn Dạy con làm giàu của Kiosaki cũng chỉ nhằm nhấn mạnh tới mục tiêu đó mà thôi. Nếu bạn không nhận thức được đó là đích đến thì rất khó để có thể xây dựng cho mình tinh thần kỷ luật trên con đường tới đó.
Giờ tới câu hỏi quan trọng thứ hai. Vậy tôi tới đó bằng cách nào?
Bạn cần tích lũy hai thứ:
- Vốn
- Năng lực sử dụng vốn (Đầu tư)
Có vốn mà thiếu năng lực sử dụng vốn thì sẽ mất vốn. Có năng lực sử dụng vốn mà không có vốn, không biết huy động vốn từ đâu thì cũng chỉ chém không khí tạo gió.
2. Tích tụ vốn để mở rộng tầm nhìn tài chính
Giả định là bạn đang chưa có đồng nào và quyết định rằng mình bắt đầu tiết kiệm bắt đầu từ tháng này:Giả định lãi gửi tiết kiệm là 6%/năm tương ứng với 0,5%/tháng và giả định rằng lãi suất này không đổi trong toàn bộ thời gian tiết kiệm của bạn
- Tiết kiệm mỗi tháng 2 triệu thì sau 3 năm bạn có 81 triệu, sau 10 năm bạn có 331 triệu
- Tiết kiệm mỗi tháng 4 triệu thì sau 3 năm bạn có 162 triệu, sau 10 năm bạn có 662 triệu
- Tiết kiệm mỗi tháng 8 triệu thì sau 3 năm bạn có 324 triệu, sau 10 năm bạn có 1,32 tỷ
- Tiết kiệm mỗi tháng 10 triệu thì sau 3 năm bạn có 405 triệu, sau 10 năm bạn có 1,65 tỷ
< download file excel tính toán lãi kép: lai kep - makemoney.vn
Nếu giờ bạn 22 tuổi và tuân thủ một cách kỷ luật việc tiết kiệm hàng tháng thì muộn nhất tới năm 32 tuổi bạn đã có một số vốn kha khá để bắt đầu trên con đường tài chính của mình. Nếu giờ bạn 32 tuổi thì tới 42 bạn sẽ có số đó. Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu.
Kinh nghiệm cho thấy là khi bạn càng tích lũy được nhiều thì ham muốn và sự quyết tâm trong bạn ngày càng tăng. Có thể tháng đầu bạn chỉ tiết kiệm 2 triệu nhưng tới lúc nào đó bạn sẽ tiết kiệm tới 50% tổng thu nhập của mình.
Gửi tiết kiệm không phải là cách tiền đẻ ra tiền mà chỉ đủ để chống lại lạm phát. Khi lạm phát có xu hướng giảm thì Ngân hàng nhà nước sẽ rục rịch hạ lãi suất tiền gửi. Khi lạm phát tăng thì lãi suất huy động cũng sẽ tăng theo. Trường hợp lý tưởng nhất thì lãi suất thực chỉ khoảng 2%.
Nói vậy không phải là để bạn bảo rằng tôi có bao nhiêu tiền thì tiêu hết từng đấy vì đồng tiền ngày hôm nay giá trị hơn ngày mai và rằng tôi không thể đợi được 10 năm. Khi bạn càng có nhiều tiền chừng nào thì tầm nhìn về tài chính của bạn sẽ càng mở ra chừng đó. Tiết kiệm tiền ở đây ngoài việc giúp bạn tự tin với số vốn nho nhỏ mà còn giúp bạn mở rộng tầm nhìn về tài chính. Mục đích chính của tích tụ vốn không phải là có nhiều tiền mà là mở rộng tầm nhìn tài chính.
Đành rằng người ta có thể đầu tư khi trong túi không có đồng nào nhưng đó là những người đã có tầm nhìn tài chính. Rất nhiều tỷ phú đã đi lên từ bàn tay trắng, rồi phá sản đến nợ nần rồi bắt đầu lại với bàn tay trắng và lại trở thành tỷ phú. Donald Trump là một ví dụ điển hình cho việc này.
Bạn sẽ học được rằng nếu chỉ đơn giản là đi làm công ăn lương rồi tiêu hết những gì có được khi nhận lương thì chỉ có 1% người có cơ hội có thể tự do tài chính trước tuổi về hưu hoặc về hưu với dư dả tiền bạc. Việc học sử dụng vốn (Học đầu tư ) là con đường bắt buộc nhằm gia tăng lợi tức.
Nếu bạn gửi một số tiền vào với lãi suất ngân hàng là 6%/năm thì theo công thức của lãi kép bạn cần 72/6=12 năm để nhân đôi số tiền của mình lên. Nếu lãi suất hay lợi tức bạn nhận được là 10% thì cần 72/10 = 7,2 năm để tăng gấp đôi. Nếu lợi tức bạn nhận được là 20% thì chỉ mất 3,5 năm để tăng gấp đôi. Đầu tư là giúp gia tăng lợi tức lên mức càng cao càng tốt nhằm giảm số thời gian một số tiền nào đó được tăng gấp đôi. Gia tăng lợi tức trên đồng vốn là việc chúng ta phải học hỏi và nâng cao. Học sớm chừng nào thì bạn sẽ đạt mục tiêu sớm chừng đó. Đầu tư không phải là việc dễ kiểu như mấy anh bán hàng đa cấp hay quảng cáo. Đầu tư là việc rất nghiêm túc không phải trò cờ bạc, may rủi.
Cho con bạn 6 tuổi dùng dao thái hành nguy hiểm nhưng đối với bạn thì không vì bạn kiểm soát được dao trong khi con bạn thì không. Vậy dùng dao là rủi ro đối với con bạn vì nó không kiểm soát được nhưng là không đối với bạn vì bạn kiểm soát được. Tương tự làm cái gì cũng có rủi ro nhất định, đun nước, leo cầu thang, lái xe trên đường…phụ thuộc vào năng lực của bạn mà một rủi ro có thành hiện thực hay không.
Đầu tư là rủi ro nếu bạn không biết là bạn đang làm gì nhưng là không nếu bạn biết rõ. Kịch bản của một người bình thường không chịu tìm hiểu đầu tư là thế này:
- Tiết kiệm tiền Tới khi có một số vốn kha khá cảm thấy sốt ruột.
- Thấy người ta bảo đầu tư vào nhà đất đi. Tìm hiểu sơ sài rồi mua một căn nhà hay miếng đất. Câu hỏi ” Tôi có 200 triệu thì nên đầu tư vào cái gì?” nhan nhản trên mạng.
-Mua xong thì coi như xong, để cái tài sản đó năm này qua năm khác. May mắn thì bán được giá cao, không may thì chôn vốn ở đó hoặc bán được với giá thấp hơn lúc mua.
Vậy nếu bạn biết rằng có một ngày nào đó bạn sẽ phải dùng tới kiến thức đầu tư thì tại sao không học ngay từ ngày hôm nay?
Các kiến thức về đầu tư tôi sẽ trình bày dần trong chuỗi entry về Thông minh tài chính.
Thu nhập trong đời mỗi người đều có xu hướng tăng dần nhưng vì chi tiêu tăng cùng với thu nhập nên không có tích lũy. Nếu có mục tiêu, có ý thức thì chi tiêu sẽ độc lập với thu nhập nhờ vậy mà bạn sẽ tích lũy được nhiều hơn theo thời gian. Hãy học cách chi tiêu trước khi quá muộn.
Học về đầu tư sẽ kích thích bạn tiết kiệm vì bạn sẽ thấy mình có những khoản thu nhập thụ động có thêm được hàng tháng. Càng tiết kiệm được nhiều tiền thì càng có nhiều tiền để đẻ ra thêm tiền.
Mục tiêu tự do tài chính không phải là sau khi tự do bạn có thể nằm bên bãi biển, nhàn hạ tới cuối đời. Tự do tài chính là để bạn ngừng “làm những việc bạn đang không thích”, tất nhiên nếu bạn đang thích công việc mình đang làm thì tự do hay không tự do tài chính cũng không quan trọng mấy. Khi tự do tài chính con người mới bắt đầu nghĩ tới việc mình thích làm, về ý nghĩa của cuộc đời mình,,…Họ không còn bị sức ép phải lo kiếm tiền sống cho tháng tới, lo tiền cho thằng con lấy vợ,…Lúc đó có thể họ sẽ bắt đầu một công việc kinh doanh mà họ yêu thích ấp ủ từ lâu mà trước đó đã không thể thực hiện được. Vì làm cái họ thích nên họ sẽ dễ thành công hơn.
Bạn hiểu rằng tự do tài chính là bước ngoặt trong cuộc đời nơi bạn sẽ tự do trong suy nghĩ và có tầm nhìn không bị giới hạn bởi mớ rau con cá hàng ngày. Tất nhiên cũng có những người khi tự do tài chính họ tìm cách hưởng thụ cuộc sống như đi du lịch tới các miền quê, tìm hiểu văn hóa nơi đó, …Nhưng hãy thử nghĩ mà xem, thực ra trách nhiệm với cuộc sống là thứ níu kéo ta với cuộc sống. Khi sống không còn mục đích nữa thì cuộc sống sẽ rất nhàm chán. Khi bạn về hưu, ngừng làm việc, bạn sẽ thấy cuộc sống trở nên vô vị mà nếu không nhanh chóng lấp đầy nó bằng các công việc có ý nghĩa cuộc sống sẽ nhanh chóng chấm dứt.
3. Chiến lược tài chính
Ở phía trên tôi có trình bày 3 cách để bạn di chuyển giữa các nhóm. Đó là phương hướng, giờ cần bàn đến chiến lược.
Giả sử như tổng thu nhập của bạn được tính theo tỷ lệ 100%. Di chuyển là việc bạn đa dạng hóa các nguồn thu nhập và chuyển dần tỷ trọng thu nhập sang các nhóm khác.
Con đường thứ nhất: Truyền thống từng bước E -> S -> B -> I ( Làm thuê -> Tự doanh -> Làm chủ -> Nhà đầu tư)
Đầu tiên 100% thu nhập của bạn đến từ việc làm thuê. Lương, các khoản thưởng, phúc lợi,….Nếu chúng ta dừng ở mức này thì rủi ro sẽ rất lớn vì thu nhập sẽ không còn nếu như ta không có việc làm.
Khi thu nhập tăng lên thì chi tiêu cũng tăng lên tương ứng. Trừ khi thu nhập của bạn tăng đột biến khiến cho chi tiêu không tăng kịp còn thì bình thường tích lũy của nhóm người này bằng 0.
Giả sử như bạn có một khoản tích lũy là 100 triệu. Thấy bạn bè mở quán cafe, kinh doanh qua mạng, mua xe để đi uber,…bạn cũng tham gia vào tuy nhiên vẫn không bỏ hẳn công việc cũ. Lúc này thu nhập của bạn đến từ hai nguồn là Làm thuê và Tự doanh.
Nếu như bạn dừng ở bước này thì nếu tốt thì không sao, nếu dở thì kịch bản là công việc tự doanh khiến bạn kiệt sức trong khi công việc ở cơ quan do làm không chuyên tâm cũng đi xuống. Kết quả là thu nhập của cả hai vùng sẽ cùng đi xuống tới mức mà bạn phải quay trở lại bước 1.
Giả sử như kinh doanh thuận lợi, ham quá bạn nghỉ việc luôn ở công ty, chấm dứt thu nhập từ làm thuê. Lúc này chỉ có thu nhập từ tự doanh.
Nếu như bạn dừng ở bước này thì cũng sẽ có hai kịch bản. Kịch bản xấu là sau một thời gian công việc tự doanh ngày càng khó khăn khiến thu nhập của bạn đi xuống cộng với sự mệt mỏi vì phải làm cả buổi tối, thứ bảy chủ nhật,…Kết cục là tiêu hết cả vốn và quay lại con đường làm thuê.
Giả sử như đầu óc của bạn sáng láng, phát hiện ra cơ hội kinh doanh sẽ tốt hơn khi được mở rộng. Bạn chính thức thành lập công ty, thuê người làm vào các bộ phận. Lúc này bạn đã trở thành chủ doanh nghiệp.
Kịch bản xấu là bạn không quản lý tốt dòng tiền, chi phí, con người,…..khiến cho công ty cứ ngày càng đi xuống hoặc cứ bình bình mãi. Nó ngốn hết cả vốn của bạn, tất nhiên lần này bạn sẽ mất nhiều hơn nhiều so với sự thất bại khi tự doanh. Lúc này tình huống khá xấu vì đang làm chủ quen bạn sẽ không cảm thấy thoải mái khi đi làm thuê nữa.
Tốt ra thì công việc kinh doanh thuận lợi, tiền bạn tích lũy ngày càng nhiều. Rồi bạn mua một số mảnh đất, mua một số căn nhà, một số vàng và ngoại tệ, thậm chí là mở thêm vài công ty nữa. Chính thức là một investor.
Con đường thứ hai E -> O (Làm thuê -> Làm chủ)
Con đường này khá phổ biến. Bạn đang làm thuê cho một công ty với thu nhập đến 100% từ làm thuê. Con đường thăng tiến khá tốt, bạn lên làm trưởng phòng, phó giám đốc thậm chí là giám đốc. Tuy nhiên vẫn chỉ là người làm thuê.
Cảm thấy nắm vững được mô hình kinh doanh, có thể vận hành được doanh nghiệp, nhìn thấy cơ hội tiềm tàng cùng với một số vốn tương đối tích lũy được bạn mở một công ty cho riêng mình. Từ người làm thuê trở thành chủ doanh nghiệp.
Con đường này khá phổ biến và xác suất thành công cao hơn hẳn con đường truyền thống. Người theo con đường này tích lũy được kinh nghiệm thông qua chi phí mà doanh nghiệp phải trả. Khác với con đường đầu tiên khi bạn tự doanh thì bạn phải xùy tiền từ chính sai lầm của mình.
Tuy nhiên con đường này không phải là không có rủi ro. Mỗi người làm thuê đều có ảo tưởng sức mạnh của mình. Càng lên cao thì họ càng ảo tưởng, nghĩ rằng mình là trung tâm của vũ trụ, thiếu mình thì vũ trụ cũng sụp đổ. Họ quên mất một điều rằng cho dù họ có làm phụ trách cả một mảng thì họ cũng chỉ giỏi về mảng đó thôi, nhiều mảng khác họ không phải rờ tới. Đó là còn chưa kể khi họ phải quyết định trên túi tiền của mình thì các quyết định của họ không thể thoải mái khi còn làm thuê. Cái khó bó cái khôn; làm thuê phát huy có thể rất tốt nhưng tự làm chủ thì lại nhũn như con chi chi.
Đây là con đường nên theo đối với những người có năng lực, có quyết tâm phát triển sự nghiệp của mình. Bạn không nên phát triển theo chiều rộng kiểu như làm công ty này một tí rồi nhảy sang công ty khác làm một tí; biết thì nhiều nhưng không sâu.
Con đường thứ ba E -> O-> I (Làm thuê -> Làm chủ -> Nhà đầu tư) hoặc đi từ E sang I ( Làm thuê -> Nhà đầu tư)
Thu nhập ban đầu vẫn là 100% từ làm thuê. Họ làm cật lực vất vả đại loại chục năm rồi được công ty cho mua cổ phần với giá ưu đãi. Nhờ vậy họ thành một bộ phận chủ DN của chính DN họ đang làm.
Thu nhập của họ ngoài đến từ lương còn đến từ cổ tức nhận được từ số cổ phần họ nắm giữ.
Khi bạn đang ở nhóm E, tích lũy được một lượng tiền và mua vàng bạc, ngoại tệ, đất đai, cổ phiếu,…. là bạn đang bắt đầu gia nhập vào nhóm I. Ban đầu các tài sản đó cũng mang lại một phần nhỏ thu nhập cho bạn. Nhưng khi lượng tài sản mang lại thu nhập tăng lên dần tới mức khiến cho bạn chuyển hẳn sang I mà không còn phải ở E nữa. Nhưng hãy nhớ là Đầu tư và Đầu cơ là hai việc khác nhau. Hãy theo con đường gia tăng năng lực kết hợp với tích lũy vốn.
Con đường từ E sang O,I đòi hỏi rất nhiều năm cống hiến cùng năng lực tốt. Nhiều DN bán cổ phiếu ưu đãi cho cán bộ công nhân viên theo thâm niên công tác, theo vị trí và theo tiềm năng phát triển (nhưng giới hạn quyền mua bán trong vài năm hoặc công ty đó chưa được niêm yết trên thị trường chứng khoán). Giá bán có khi chỉ bằng một nửa so với giá giao dịch trên thị trường.
Đa phần chúng ta theo con đường thứ 3, từ người lao động chuyển dần sang nhà đầu tư. Khi tổng thu nhập đến từ các tài sản bạn nắm giữ lớn hơn so với tổng chi phí thì đó là lúc bạn đã ổn định về tài chính, yên tâm sống tới cuối đời. Thậm chí khi chết đi chuyển tài sản đó cho con của bạn để nó tự do tài chính còn sớm hơn bạn. (Thế nào là tài sản, tiêu sản bạn đọc ở cuối entry này)
Để làm được điều này đòi hỏi một tính kỷ luật rất cao. Trong quá trình tích lũy vốn bạn sẽ dịch chuyển dần từ nắm giữ tài sản này sang nắm giữ tài sản khác có khả năng sinh lời cao hơn theo sự tăng tiến của năng lực. Tránh sai lầm là trong túi có vài trăm triệu lập tức nghĩ ngay tới nghỉ việc đang làm vác tiền đi tự doanh.
Nó cũng đòi hỏi một khoảng thời gian rất dài 10 năm, 20 năm. Thời gian quá dài khiến chúng ta dễ bị mất đi hưng phấn của những ngày đầu theo kế hoạch. Nhưng hãy yên tâm, khi bạn có được một chút thành quả ban đầu thì bạn sẽ càng quyết tâm theo đuổi con đường này.
Nó cũng yêu cầu bạn phải gia tăng năng lực tích lũy tài sản, giảm trừ tiêu sản, giúp quản lý thu nhập và chi phí thông minh hơn. Nó cũng yêu cầu bạn phải gia tăng khả năng sử dụng vốn nhanh hơn số tiền tích lũy được tại mỗi thời điểm.
Nếu bạn lo lắng mình không thể học được để gia tăng năng lực do tố chất, do thiếu thời gian thì cũng không sao. Cứ có tiền trong túi, có ham muốn đạt mục tiêu tài chính, bạn sẽ tìm ra cách. Nhưng ít nhất, tối quan trọng, là bạn phải học được cách quản lý nguồn thu chi của bản thân và gia đình.
Tổng kết:
- Thông qua khả năng tiết kiệm mỗi tháng, đặt ra cho mình một mục tiêu tài chính trong 10 năm tới. Cứ sau mỗi 1 năm, xem xét lại mục tiêu và điều chỉnh một lần.
- Làm việc chăm chỉ, gia tăng năng lực để làm tốt công việc mình đang làm. Giúp thăng tiến và gia tăng thu nhập.
- Xây dựng nhận thức trong đầu về việc nắm giữ tài sản, giảm thiểu nợ. Cân nhắc giảm trừ các khoản chi cho hàng hóa dịch vụ không thực sự cần thiết. 20% các khoản chi của bạn giúp mang lại 80% chất lượng sống vì vậy hãy tập trung vào 20%.
- Học về kinh tế học, quản trị kinh doanh, phân tích báo cáo tài chính,… kết hợp với theo dõi các thông tin về chủ đề kinh tế vĩ mô, kinh doanh, tài chính ngân hàng,…..Nhằm mục tiêu trả lời câu hỏi Làm sao gia tăng được % lợi nhuận trên vốn đang có?
- Thư giãn, không nóng vội, sốt ruột,…Con đường này là con đường chắc chắn tới đích, hãy đi bộ bình tĩnh; mặc kệ mọi người xung quanh đang chạy hay ngồi. Tránh tâm trạng nôn nóng muốn đốt cháy giai đoạn khi ngay từ đầu % để dành quá lớn ảnh hưởng tới chất lượng sống hiện tại. Hãy bắt đầu từ con số 5% thu nhập, 10% thu nhập.
Nếu ai đã từng xem phim hoạt hình “UP” chắc phải rất ấn tượng về quá trình hai nhân vật chính của chúng ta tiết kiệm bỏ tiền vào cái lọ với mong muốn có tiền lên đỉnh thác gì gì đó. Nhưng cái lọ liên tục bị đập vỡ để sửa nhà, sửa ô tô, chữa bệnh…
Trong quá trình thực hiện kế hoạch chẳng thể tránh được những lúc ta gặp một vấn đề gì đó phải cần tới tiền khiến cho tiến trình bị phá vỡ. Nhưng miễn bạn giữ quyết tâm về hướng đi thì rồi bạn cũng sẽ tới đích. Rủi ro trong đời người là không tránh khỏi nhưng giữa hai con đường không quan tâm tới mục tiêu tài chính và quan tâm tới mục tiêu tài chính thì rõ ràng con đường thứ hai là con đường buộc phải đi.
Hy vọng các bạn tìm thấy và đi vững trãi từng bước trên con đường đã vạch ra.
Kế hoạch tài chính
Bước 1: Dựa vào thu nhập hiện tại định ra một mức tiết kiệm hàng tháng. Dựa vào đó xác lập mục tiêu tài chính 10 năm.Bước 2: Tiết kiệm
- Khi nhận được thu nhập hàng tháng. Lấy khoản trích đó ra để vào tài khoản tiết kiệm. Chú ý tránh sai lầm là chi tiêu xong còn bao nhiêu thì để tiết kiệm.
- Kiểm soát chi tiêu thật tốt. Cần thiết cài một phần mềm quản lý chi tiêu trên điện thoại, hoặc kiếm một cuốn sổ ghi chép. Ghi lại chi tiết chi tiêu của một tháng. Kết thúc tháng xem xét lại bảng chi tiêu đó xem có khoản nào nên cắt hoặc giảm không.
- Giai đoạn tích lũy ban đầu là giai đoạn khó nhất khi ta phải liên tục vượt qua các ngưỡng tích lũy của bản thân. Trong đầu mỗi người chúng ta có một định mức số tiền nắm giữ mà nếu vượt qua nó ta cảm thấy rất bứt rứt muốn đẩy nó đi. Khi số tiền > 100tr thì lúc đó nó đã ra tấm ra món, sự kỷ luật cũng đã được rèn luyện. Đó là lúc ta sẽ thấy thoải mái.
- Tới ngưỡng 200tr, phương án tốt nhất vẫn là nên gửi ngân hàng cho an toàn. Khi lớn hơn 200 triệu, bắt đầu chuyển một phần tiền sang nắm giữ tài sản khác. Cơ cấu tỷ lệ phụ thuộc vào mỗi người nhưng ít nhất 1/3 nên là tiền gửi ngân hàng. Ngoài chuyện dự phòng trường hợp khẩn cấp thì nó sẽ giúp bạn tận dụng cơ hội khi cơ hội tới.
- 2/3 số tiền còn lại nên đầu tư vào chứng khoán, trước mắt tập trung vào các công ty an toàn. Vì nó an toàn nên tỷ suất lợi nhuận thường chỉ quanh 10%. Tỷ suất LN lớn thường đi kèm với rủi ro lớn; khi năng lực mình chưa tới thì rủi ro rất dễ biến thành hậu quả nếu mình ham hố.
- Trên 1 tỷ thì thêm nhà đất vào mục tiêu cần nắm giữ. Nguyên tắc là bạn mua tài sản, không mua tiêu sản như đã nói ở trên. Những thứ nắm giữ phải tự nó sinh ra tiền, đừng mua những thứ bạn phải bỏ ra chi phí hàng ngày chỉ với ý nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ bán được giá cao hơn giá mua. Quyết định như thế nào phụ thuộc rất lớn vào năng lực sử dụng vốn của ta lúc đó.
- Vì tiền càng nhiều thì càng dễ kiếm tiền từ nó nên giai đoạn nhỏ hơn 1 tỷ khá khó khăn. Từ 1 tỷ trở nên ta sẽ thấy mọi thứ bắt đầu dễ dàng hơn; xe bắt đầu đã lăn bánh, lực đẩy sẽ ít hơn.
Bước 3: Tích tụ năng lực sử dụng vốn
Mục tiêu về năng lực sử dụng vốn không dễ mà lập ngay được lúc mới bắt đầu. Giai đoạn 2 năm đầu có thể chỉ đi lò mò vào các lĩnh vực như có phân tích ở trên. Vì tốc độ tích lũy tiền chậm hơn nhiều so với tốc độ tích tụ năng lực nên đừng vội vàng làm gì.
Học tốt nhất là từ thực tế. Việc nắm giữ tài sản cần phải thực hiện từ những số tiền nhỏ để nếu có mất thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới kế hoạch. Tránh có bao nhiêu đổ hết vào đầu tư trong khi năng lực mình chưa tới. Dễ dẫn tới thất bại trở lại điểm ban đầu.
Nhớ rằng đây là một quá trình lâu dài. Đặt mục tiêu, xác lập nguyên tắc tiết kiệm sau đó cứ thế tuân thủ mà quên cái mục tiêu đi. Một người chạy marathon họ không bao giờ nghĩ tới đích đến ngay từ KM đầu tiên vì khoảng cách quá xa sẽ làm họ nhụt chí. Họ chỉ nghĩ tới nó khi gần về tới đích.
Tài chính cá nhân - Bước chân số 1
Reviewed by Tùng Phạm
on
tháng 4 22, 2020
Rating:
Không có nhận xét nào: